Lý Nhu Vận nhớ tới tam tướng của Lý Lạc, trong lòng thầm cười, người có tam tướng hoàn toàn không thua kém cửu phẩm tướng, mà cho dù ở Nội Thần Châu, người có tam tướng cũng khá hiếm thấy, cho nên thiên tư của Lý Lạc hoàn toàn không cần phải nghi ngờ, có điều cấp bậc quả thật có hơi tụt hậu, dù sao như Lý Kình Đào, Lý Phượng Nghi, tuy tuổi chỉ lớn hơn Lý Lạc khoảng một tuổi, nhưng nay đã là Sát Thể Cảnh.
Nhưng điều này chủ yếu là do chênh lệch tuổi tác, vào độ tuổi của Lý Lạc, Lý Nhu Vận nhớ Lý Kình Đào và Lý Phượng Nghi cũng chỉ vừa mới đột phá Sát Cung Cảnh mà thôi, so sánh như vậy, ngược lại cũng cho thấy Lý Lạc có chút bất phàm, dù sao ở nơi như Ngoại Thần Châu, tài nguyên tu luyện mà hắn có được so với hai người kia hoàn toàn không thể sánh bằng, nhưng dù vậy, hắn cũng không bị bỏ lại quá xa, có thể thấy thiên tư của bản thân cũng cực kỳ phi thường.